Khi ngọc còn trong quặng đá, mang vứt bừa bãi ắt chẳng có giá trị gi hơn viên ngói hòn sỏi, nhưng nếu được mài giua đúng cách, ắt trở thành ngọc khuê ngọc chương quý giá. Vì thế khi thấy người khác làm được một việc thiện hoặc gặp người có chí hướng tốt đẹp, hoặc tư chất có thể hướng thiện, đều nên hết lòng dẫn dắt chỉ bay, giúp cho người ấy thành tựu được những điều tốt đẹp. Hoặc vì người ấy mà ngợi khen, trợ lực, hoặc giúp sức duy trì. Nếu có ai vu khống người ấy, nên vì họ mà làm rõ, hoặc cùng chia sể nhận lấy những huỷ báng, công kích; cần giúp sức cho đến khi người ấy được thành tựu vững vàng mới thôi.
Người đời nói chung thường không ưa thích những ai khác biệt với mình. Người hiền lương trong thôn xóm thường rất ít, mà những kẻ xấu ác lại rất nhiều. Cho nên, người hiền lương ở đời thường rất khó tự mình đứng vững. Hơn nữa, những kẻ tài ba xuất chúng thường cương trực tẳng thắn, không quá chú trọng đến dáng vẻ bề ngoài, do đó thường dễ bị người đời chỉ trích . Vì thế, việc thiện ở đờ thường dễ thất bại, mà người làm việc thiện lại thường bị người đời chê bai phỉ báng, chỉ những bậc nhân hậu hơn người mới ra sức giúp đỡ, trợ lực, cho nên công đức ấy thật lớn lao.
Trích “Chuyển Hoạ thanh Phúc” – Liễu Phàm Tiên Sinh
Biết ơn bạn đã cùng đọc lời huấn.
Bạn suy nghĩ thế nào về lời huấn trên? hãy chia sẻ ý kiến của mình ở phía dưới và chia sẻ bài viết / nội dung bài viết cho nhiều người được biết nhé.